Tôi đã từng nắm nước trong tay,
Nắm hoài nắm mãi cũng không đầy!
Hỡi ai trên khắp cùng trái đất,
Có nắm được gì xin cho hay?
Thiên tai bão lụt đó cùng đây,
Sóng thần động đất chẳng hẹn ngày;
Vô thường biến dịch hằng chi phối,
Muôn pháp đổi dời trong phút giây!
Tuổi xuân ngày tháng cứ dần qua,
Tóc xanh tóc bạc trẻ rồi già;
Quy luật sanh trụ rồi hoại diệt,
Khống chế mọi người chẳng riêng ta.
Hơi thở vào ra mãi không ngừng,
Ngày qua tháng lại chẳng hề ngưng;
Tưởng rằng như thế là miên viễn,
Công danh sự nghiệp ráng vun trồng.
Hơi thở cùng ta vốn gắn liền,
Còn không giữ được lúc hết duyên;
Sá chi danh lợi mà mong giữ,
Nắm nước trong tay để ưu phiền.
Diệu Nhân
San Jose 31.01.2012
Nhận xét
Đăng nhận xét