Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 7, 2011

Cái máy bơm

Cái máy bơm Một người đàn ông bị lạc giữa một sa mạc rộng lớn. Ông mệt lả và khát khô, sẵn sàng đánh đổi bất kỳ cái gì chỉ để lấy một ngụm nước mát. Đi mãi đi mãi, đến khi đôi chân ông đã sưng lên nhức nhối, thì ông thấy một căn lều: cũ, rách nát, không cửa sổ. Ông nhìn quanh căn lều và thấy ở mộ góc tối, có một cái máy bơm nước cũ và gỉ sét. Tất cả mọi thứ trở nên lu mờ đi bên cạnh cái máy bơm, người đàn ông vội vã bước tới, vịn chặt tay cầm, ra sức bơm. Nhưng không có một giọt nước nào chảy ra cả. Thất vọng, ông nhìn quanh căn lều. Lúc này, ông mới để ý thấy một cái bình nhỏ. Phủi sạch bụi cát trên bình, ông đọc được dòng chữ nguệch ngoạch viết bằng cách lấy viên đá cào lên: “ Hãy đổ hết nước trong bình này vào cái máy bơm. Và trước khi đi, hãy nhớ đổ nước đầy vào chiếc bình này ”. Người đàn ông bật nắp bình ra, và đúng thật: trong bình đầy nước mát. Bỗng nhiên, người đàn ông rơi vào một tình thế bấp bênh. Nếu ông uống ngay chỗ nước trong bình, chắc chắn ông có thể sống sót. Nhưng nế

Gieo gió gặt bão

Gieo gió gặt bão Xưa có một vị vua độc ác tên là Raja Shankara. Ông ta rất hay nổi nóng và chẳng làm được việc gì cả. Mỗi ngày vài lần, ông ta lại tự nói với mình trong gương rằng: “Ta là chúa tể vĩ đại”. Nỗi ám ảnh đó khiến vua Raja Shankara chẳng thể yêu nổi ai ngoài chính bản thân mình. Ông hoàn toàn thờ ơ trước tình trạng bất công đang hoành hành trên đất nước, vì đã dành quá ít thời gian cho việc triều chính. Phần lớn thời gian Raja Shankara tắm mình trong sữa và mật ong. Nếu có bất kì người hầu thân cận nào, dù được nhà vua tin tưởng quý mến, mà dám “ngắt quãng” cuộc sống hưởng thụ của ông ta sẽ bị nhiếc móc, thậm chí bêu đầu. Raja Shankara có tên quân sư độc ác không kém tên là Twishar Dhare. Hắn khuyến khích nhà vua dấn sâu thêm vào cuộc sống bê tha, trụy lạc mà không hề hay biết gì về mưu đồ mà vị quân sư “rất tận tâm” này đang thực hiện: Lật đổ ngai vàng, chi phối vương quốc bằng những mưu đồ độc địa. Một buổi sáng nọ, nhà vua trở về sau cuộc cưỡi ngựa đi dạo với vẻ mặt nhiều

Cái bẫy chuột

Cái bẫy chuột Chú chuột nhìn qua lỗ hổng của bức vách, thấy người nông dân và vợ ông ta đang mở một cái hộp. Chú chuột phân vân “không biết trong hộp đó có đồ ăn gì nhỉ?”. Nhưng rồi chú đã bị thất vọng hoàn toàn khi khám phá ra đó là một cái bẫy! Lầm lũi đi ra sân trại, chú chuột buồn rầu than khóc: “Có một cái bẫy chuột trong nhà! Có một cái bẫy chuột trong nhà!” Chị gà mái vẫn nhởn nhơ nhặt thóc, cục tác, ngẩng đầu lên và nói: “Chú chuột bé con, tôi biết rằng đây quả là một mối lo ngại nghiêm trọng cho chú đấy, nhưng nó không có liên quan gì tới tôi cả. Tôi không thấy phải bận tâm vì việc đó”. Chú chuột rầu rĩ quay sang than khóc với bác lợn: “Bác lợn ơi, có một cái bẫy chuột trong nhà. Cháu lo lắm”. Bác lợn tỏ ý cảm thông nhưng cũng chỉ biết nói: “Bác rất lấy làm tiếc cháu yêu ạ, nhưng bác cũng chỉ biết cầu nguyện thôi. Bác sẽ cầu nguyện cho cháu hàng đêm”. Chú chuột lại chạy tới chỗ cô bò và than: “Có một cái bẫy chuột trong nhà. Có một cái bẫy chuột trong nhà cô bò ạ”. Cô bò hạ gi

Luận về chữ "khổ"

  LUẬN VỀ CHỮ “KHỔ” VĂN PHÒNG PHỔ THÔNG GIÁO LÝ (Sài Gòn)   Tuất thời 14 tháng 5 Đinh Mùi (21-6-1967)   AN HÒA THÁNH NỮ , Tệ Nữ xin chào mừng chư Thiên mạng, chào chư đạo tâm, chư chức việc Cơ Quan Phổ Thông Giáo-Lý, chư liệt vị thân hào cố hữu viễn cận hương lân cùng nội ngoại tôn thân.

Nguồn động viên

Nguồn động viên Một số những câu chuyện về sự thành công vĩ đại nhất trong lịch sử đều xuất phát từ một lời động viên và sự tin tưởng của người yêu hay một người bạn đáng tin cậy. Nếu không nhờ người vợ có niềm tin mạnh mẽ như Sophia, chúng ta hẳn đã không tìm được cái tên Nathaniel Hawthorne giữa những tên tuổi vĩ đại của nền văn học Mỹ. Khi Nathaniel đau khổ trở về nhà và nói với vợ rằng ông vừa bị mất việc làm, thái độ vui mừng của bà đã khiến ông ngạc nhiên: “Bây giờ anh đã có thời gian để viết sách rồi!” bà vui mừng nói. “Anh biết!” ông đáp không mấy tự tin.   “Nhưng chúng ta sẽ sống bằng gì trong thời gian anh ngồi viết?” Trước sự ngạc nhiên của chồng, Sophia mở ngăn kéo và lấy ra một số tiền đáng kể. “Em lấy số tiền đó ở đâu vậy?” – ông kêu lên. “Em vẫn luôn biết rằng anh là một thiên tài” – bà bảo. “Em biết rằng một ngày nào đó anh sẽ viết nên một kiệt tác. Vì vậy, mỗi tuần em đã giữ lại một ít trong số tiền chợ anh đưa cho em. Chỗ này đủ cho chúng ta sống được một năm.” Với

Công dụng của tròng trắng trứng gà trong việc điều trị ngộ độc, trúng thực

    TRỊ ĂN TRÚNG THỰC NGĂN NGỰC Lỡ ăn trúng thực món chi, Làm cho ngăn ngực đứng đi khó lòng, Hãy mau cấp cứu mới mong, Nếu để chậm trễ có khi chết liền, Phương nầy diệu dược thần tiên, Lấy hột tròng trắng trứng gà uống vô, Tức thì nôn mửa ra liền, Dứt cơn ngộp thở khỏi phiền thuốc thang.   TRỊ TRÚNG THỰC, NGỘ ĐỘC NGHẸT THỞ Ăn trúng thực, hay uống thuốc nhầm, ngộ độc, Phương pháp nầy, cứu khỏi chết rất hay, Lấy hột gà tròng trắng cạy uống ngay, Vừa tang ói, lại vừa trơn dễ mửa, Phương pháp nầy, đã từng đem cứu chữa, Giúp cho người thoát khỏi chết vẹn toàn, Xin bà con biết vậy phải sẵn sang, Liền mách bảo, cứu giúp người phước lớn.   LỠ ĂN NHẦM NẤM ĐỘC Ăn nhầm nấm độc hãi kinh, Hãy mau tìm thuốc thổ huỳnh uống vô, Hoặc lấy tròng trắng hột gà, Quậy cùng chút nước, uống qua ói liền, Thổ huỳnh quậy uống tiếp vào, Vài đôi mươi phút tức thì hết ngay, Thuốc sao nghe nói lạ kỳ, Mà là thần dược, uống thì hết ngay.   CỨU CẤP: LỠ UỐNG LẬM THUỐC QUÁ LIỀU Uống thuốc tự tử chưa chết, hoặc ăn uống tr

Ngay - Thẳng - Vuông - Tròn

Ngay – thẳng – vuông – tròn Những lời của người thầy kính yêu dạy Văn năm xưa về cách viết chữ, về bài học làm người luôn sống mãi trong tâm trí tôi… Đó là năm tôi học lớp chín. Lần trả bài tập làm văn đầu tiên, thầy phê vào bài tôi, rất cẩn thận, dòng chữ chân phương màu mực đỏ: “Em cần rèn chữ viết cho ngay thẳng và vuông tròn”. Tôi cầm bài chạy lên: –  Thưa thầy, xin thầy giảng rõ cho con hiểu ạ! Thầy cầm tay tôi, vừa giúp tôi nắn nót từng chữ cái trên giấy, vừa giải thích: – Trước hết con phải viết chữ cho ngay ngắn thẳng hàng, nghĩa là dòng chữ được ngay thẳng. Muốn vậy, con cần chú ý: những nét thẳng thì phải thẳng! Ví dụ nét sổ của chữ “b, t, d…”. Và dòng chữ phải nằm ngay hàng thẳng lối trên đường kẻ ô ly đậm… Khi con rèn chữ được ngay thẳng rồi, tiếp theo con hãy luyện nét vuông tròn. Nghĩa là, những nét vuông thì phải vuông, những nét tròn thì phải tròn! Ví dụ nét vuông của chữ “u, y…,  nét tròn của chữ o, a…”. Con hiểu chưa? Chừng nào quen tay, thành thạo rồi, con có thể

Một số mẹo hay từ các bài thuốc quý trong dân gian

TRỊ KHÔ CỔ TẮT TIẾNG  Cam , chanh hai trái vắt ra, Mật ong hai muỗng trộn hòa lẫn nhau, Trà nóng đừng đậm pha vào, Nuốt chầm chậm rãi tiếng khào hết ngay, Phương nầy đơn giản mà hay, Thuyết pháp, ca sĩ cả hai nên cần.             TRỊ  BỊ PHỎNG NƯỚC LỬA Xẻ cây lô hội nha đam (cây Aloe Vera), Đắp vào chỗ phỏng liền mau cấp thì, Thuốc nầy là loại kháng sinh, Thoa vào nó mát không phù lột da, Cũng không làm độc, mát da, Vết thương êm dịu thật là rất hay. BỊ TÉ, ĐÁNH, ĐỤNG SƯNG Làm đau nhức khó chịu, Ăn ngủ không được rên la dữ dội, Cắt trái chanh chấm muối đốt ngay, Nóng áp đánh tới lui làm tan máu, Sẽ bớt ngay giảm đau nhức tức khắc. TRỊ RẮN CẮN SÔI ĐÀM Phèn chua, ngũ bội, hồng hoàn (châu hồng hoàn), Đâm vào cho uống, xác toan đắp vào, Rút nọc nó hết rất mau, Là phương cấp cứu làm sao chỉ giùm. TRỊ RÍT CẮN SƯNG KHỚP Rủi bị con rít chích đau, Lấy nhớt trong miệng con gà xức vô, Nó kỵ sẽ hết tức thì, Đó là phương pháp khó bì chi hơn. THUỐC CẦM MÁU BỊ ĐỨT Có nhiều cách cầm máu có công h

Điều kỳ diệu của sự lạc quan

Điều kỳ diệu của sự lạc quan John thuộc tuýp dễ khiến người ta ghét. Bởi lúc nào anh cũng “phởn phơ” và luôn nói những điều tích cực. Giả dụ bạn có hỏi “dạo này anh khỏe không?”, thế nào anh ta cũng nói: “Nếu còn khỏe hơn được nữa thì hẳn tôi có anh em sinh đôi rồi”. John là nguồn động viên tự nhiên nhất với mọi người. Nếu đồng nghiệp nào có một ngày làm việc tồi tệ, anh thường bảo họ cách nhìn ra khía cạnh lạc quan của hoàn cảnh. Chứng kiến điều này, tôi thực sự tò mò. Vậy là một ngày, tôi quyết định tới hỏi John: “Tôi không hiểu nổi! Không thể lúc nào anh cũng là người lạc quan. Vậy làm thế nào anh làm được điều đó?”. Anh trả lời, “Mỗi sáng, khi thức dậy, tôi thường tự nhủ, hôm nay mình có hai lựa chọn. Mình có thể vui vẻ hoặc có thể cáu bẳn. Và tôi đã chọn tâm trạng vui vẻ. Mỗi khi có chuyện gì không hay xảy ra, tôi có thể chọn hoặc là nạn nhân hoặc có thể học hỏi điều gì từ chuyện đó. Và tôi đã chọn cách thứ hai. Mỗi lúc ai đó tới phàn nàn với tôi, tôi có thể chọn cách hoặc chấp n

Lòng tốt và sự may mắn

Lòng tốt và sự may mắn Đây là câu chuyện về bà nội mà bố đã kể lại cho tôi nghe. Năm 1949, bố tôi vừa trở về từ chiến trường. Buồn thay, niềm vui sum họp gia đình chẳng mấy chốc tan biến vì bà nội đột nhiên đổ bệnh rất nặng và buộc phải nhập viện. Bà bị bệnh thận và các bác sĩ nói rằng bà cần được truyền máu ngay lập tức nếu không bà khó có thể qua khỏi đêm đó. Vấn đề là bà tôi thuộc nhóm máu AB – một nhóm máu rất hiếm và trong ngân hàng máu không còn và cũng không có những chuyến bay tải máu cấp cứu như bây giờ. Tất cả các thành viên trong gia đình đều đi thử máu nhưng không ai có thể truyền máu được cho bà nội. Vì thế bác sĩ không thể cho gia đình tôi bất cứ một tia hi vọng nào, bà nội đang đứng trên ngưỡng cửa của cái chết. Bố tôi đau khổ rời khỏi bệnh viện để về thông báo cho mọi người trong gia đình để gặp nội lần cuối. Khi bố tôi đang lái xe trên đường cao tốc, ông đi qua một người lính đang vẫy tay xin đi nhờ. Lúc đó trong lòng bố tôi đang đau đớn khôn cùng, ông không có ý định

Sơ suất hoàn hảo

Sơ suất hoàn hảo Ông ngoại tôi là thợ mộc. Ngày nọ, ông đóng vài cái hộp để gửi quần áo của nhà thờ cho các trẻ mồ côi Trung Quốc. Trên đường về nhà, ông thò tay vào túi áo lục tìm đôi kính mới mua, nhưng chẳng thấy gì… Ngẫm lại những việc đã làm, ông hiểu ra sự việc. Hẳn là đôi kính đã vô tình tuột khỏi túi áo rơi vào một trong những cái thùng ông đã đóng đinh rất chặt đó. Vậy là đôi kính mới mua của ông đã lên đường sang Trung Quốc! Nỗi chán nản đã lên tới đỉnh điểm của nó. Hồi đó ông ngoại có tất cả sáu người con, ông đã phải bỏ ra 20 đô la để mua đôi kính mới sáng nay. Ý nghĩ sẽ phải bỏ tiền mua một đôi khác làm ông thực sự mệt mỏi. “Ông trời thật chẳng công bằng chút nào”, ông lầm bầm như vậy trên đường lái xe về nhà. “Mình đã rất tận tuỵ dành thời gian và tiền bạc vào công việc từ thiện đó, vậy mà bây giờ thì thế này đây”. Nhiều tháng trôi qua, giám đốc của một trung tâm trẻ mồ côi có kỳ nghỉ phép tại Mỹ. Ông này muốn tới thăm tất cả các nhà thờ đã từng giúp đỡ trung tâm của ông