Tôi sanh ra ở một thôn nhỏ ở phía bắc tỉnh An Huy. Vốn là một đứa trẻ ngoan, biết cần kiệm, nghe lời, hiếu học, kính trên nhường dưới. Cha mẹ gian lao vất vả nuôi tôi ăn học. Lớn lên, tôi thi đậu vào một trường đại học ở Thanh Đảo, từ đó rời xa quê cha đất tổ, bắt đầu cuộc sống thị thành kéo dài 18 năm. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi vào làm ở một công ty sửa xe ô tô, vì sự chăm chỉ, nỗ lực và tinh thần hiếu học của mình, dần dần tôi đã trở thành lãnh đạo của công ty. Năm 2006, tôi rời công ty sửa xe ô tô, nhờ giới thiệu của đồng nghiệp, chuyển sang làm cho một đơn vị ở Bắc Kinh, ăn, ở, đi lại đều do đơn vị hoặc khách hàng lo liệu. Vì thế, trong những năm đó, tôi gần như đi khắp mọi miền đất nước, đến nơi nào cũng được chiêu đãi sơn hào hải vị. Tính sơ sơ, tiền vé máy bay của tôi không dưới 100 ngàn, tiền mỗi lần chiêu đãi tôi cũng phải đến vài ngàn, ở thì chí ít là khách sạn 3 sao, có khi tận khách sạn 5 sao. Con người tôi vốn rất tiết kiệm, nhưng vì những chi phí này không phải bỏ t