Số báo Công Giáo và Dân Tộc tuần rồi (1783) mở đầu với bài “Chia Sẻ Về Truyền Giáo”, của Đức Giám Mục G.B. Bùi Tuần. Bài viết cô đọng, chuyển tải nhiều giá trị nhân bản được trình bày giản dị đến mức… “trong suốt”, để người đọc nhìn thấu tấm lòng người viết. “Người truyền giáo sống tinh thần nhập thế. Họ phải trân trọng, yêu thương con người, đất nước, địa phương mà họ được sai đến.” (tr. 3) “Trong truyền giáo, chúng ta nên để ý nhiều đến những tiếp xúc cá nhân. Rất nhiều trường hợp, tiếp xúc cá nhân sẽ mang lại nhiều thành công, miễn là người truyền giáo mang sẵn trong mình đủ hành trang (…).” (tr. 7) Một lời vàng làm phương châm cho tất cả những người truyền giáo, truyền đạo trong tất cả mọi tôn giáo. Riêng bốn chữ tiếp xúc cá nhân bắt tôi nhớ lại một chuyện cũ. Và đây là chuyện tôi nghe. Vị giáo sĩ coi sóc một giáo xứ ở nước nọ để ý thấy rằng một giáo dân bỗng bặt dạng suốt mấy tuần liền. Mà đó vốn là người nhiều năm qua luôn luôn siêng năng tới giáo đường cầu nguyện, sám hối, dâ
Chia sẻ một số điều hay và bổ ích để mọi người cùng tham khảo