Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2016

CÓ NHỮNG THỨ "CHO ĐI" KHÔNG HỀ MONG BẠN ĐỀN ĐÁP! CÓ NHỮNG "GIÚP ĐỠ" KHÔNG BAO GIỜ CHỜ BẠN NÓI LỜI "CẢM ƠN"!

CÓ NHỮNG THỨ “CHO ĐI” KHÔNG HỀ MONG BẠN ĐỀN ĐÁP! CÓ NHỮNG “GIÚP ĐỠ” KHÔNG BAO GIỜ CHỜ BẠN NÓI LỜI “CẢM ƠN”! Biết ơn là phẩm chất cao quý của một tâm hồn đẹp. Chính vì vậy mà có rất nhiều truyện kể được lưu truyền để nhắc nhở chúng ta rằng: LÀM NGƯỜI, CẦN CÓ LÒNG BIẾT ƠN! Có một câu chuyện kể rằng: Xưa có một hành khách bước đơn độc trên chặng đường xa. Khi đã quá mỏi mệt và kiệt quệ, anh nằm xuống và ngủ một giấc ngon lành trên thảm cỏ ven đường. Không lâu sau, một con rắn độc từ trong bụi cỏ chui ra và bò về phía người độc hành này. Khi con rắn chuẩn bị cắn người khách đang ngủ, bỗng một người đi ngang qua đó, kịp thời đánh chết con rắn độc rồi đi tiếp. Người độc hành vẫn ngủ say sưa mà không hề biết chuyện gì đang diễn ra. Cho đến cuối cuộc đời, anh vẫn không hay biết rằng mình đang sống trong ân huệ của người qua đường vô danh thuở nọ. Có thể vị khách độc hành không hề biết đến ơn cứu mạng ấy, và người qua đường cũng đã quên từ lâu, nhưng sự tình này đều ghi dấu trong Trời Đất. TƯỞ