Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2011

12 sai lầm thường gặp khi giao dịch qua email

Bạn trở về văn phòng làm việc sau cuộc họp và quyết định kiểm tra email. Một giờ sau, với việc tải về các email, lựa chọn những email nào cần đọc, xóa những email có vẻ là thư rác, trả lời những email quan trọng nhất và sắp xếp những email khác sẽ quan tâm sau, bạn băn khoăn không biết cả ngày của mình sẽ đi về đâu. Sự bùng nổ của email ngày nay thực chất ra sao? Đây có phải là kết quả khi mà toàn bộ thế giới quyết định sử dụng Internet như một công cụ giao tiếp kinh doanh chính? Có những nguyên tắc nào cho quản lý email và để trở thành một người sử dụng thư điện tử chuyên nghiệp và lịch sự nhất? Chắc chắn là có, nhưng không phải tất cả mọi người đều biết rõ. Email đang dần trở thành một phần trong hình ảnh kinh doanh của các công ty giống như những chiếc áo bạn mặc trên người, những bức bưu thiếp bạn viết, lời chào trong voice mail và những cái bắt tay lịch thiệp. Nếu bạn muốn tạo ấn tượng tốt ngay từ ban đầu và xây dựng những mối quan hệ kinh doanh tích cực, hãy chú ý tới những nguyê

Sự bình yên...

Sự bình yên… Một vị vua treo giải thưởng cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều họa sĩ đã cố công thể hiện tài năng của mình. Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh nhưng chỉ thích có hai bức và ông phải chọn lấy một.  Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mỹ vì có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm bức tranh này đều cho rằng đây là một bức tranh bình yên thật hoàn hảo. Bức tranh kia cũng có những ngọn núi, nhưng những ngọn núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ở bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút kèm theo sấm chớp. Đổ xuống bên vách núi là dòng thác nổi bọt trắng xóa. Bức tranh này trông thật chẳng bình yên chút nào. Nhưng khi nhà vua ngắm nhìn, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá. Trong bụi cây một con chim mẹ đang xây tổ. Ở đó giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ đang bình thản đậu trê

Ý nghĩa áo dài trắng của người Đạo Cao Đài

  Ý NGHĨA ÁO DÀI TRẮNG CỦA NGƯỜI ĐẠO CAO ĐÀI Mỗi khi bàn đến quốc phục của người dân Việt là tôi nhớ đến chiếc áo dài. Ngày xưa, nhân dân ta mỗi khi đi dự hội hè đình đám, hoặc có việc quan, hay mỗi khi tiếp khách, đi lễ và cúng kiến… đều mặc áo dài.

Bài kiểm tra nhớ đời...

Bài kiểm tra nhớ đời…   Khi tôi đang còn học năm thứ hai trường nữ hộ sinh, một ngày nọ, vị giáo sư già cho chúng tôi làm bài kiểm tra. Việc đầu tiên của tôi là lướt mắt qua toàn bộ các câu hỏi. Không có câu nào quá khó, vì tôi vốn là cô học trò thông minh! Duy chỉ có câu hỏi cuối cùng làm tôi bật ngửa người: Chị hãy cho biết tên của bà lao công trong trường ta? Trời đất ạ! Bà lao công thì có liên quan gì tới chuyện đỡ đẻ và chăm sóc sản phụ kia chứ? Ngày nào tôi chẳng gặp bà. Bà ấy già lắm rồi, chẳng biết là 60 hay đã 70 tuổi. Mặt nhăn nheo, dáng vẻ khắc khổ, bà hầu như không bao giờ nói tiếng nào, suốt ngày chỉ cắm cúi cầm giẻ, cầm chổi lau nhà. Nhiều khi cả bọn chúng tôi vừa bô bô tán chuyện vừa đi trên hành lang, không thèm tránh lối cho bà lão đang còng lưng lau sàn nhà. Trông bà lão vội vàng né sang một bên, có lúc lòng tôi cũng cảm thấy hơi nao nao. Một lần nọ, mãi chạy, một cô bạn tôi vấp té đánh đổ bịch sữa đang uống dở ra sàn. Bà lão tội nghiệp vội lắp bắp: “Các cô để đấy cho

Sức mạnh đáng sợ của sự lo lắng

Sức mạnh đáng sợ của sự lo lắng Một buổi sáng, một người đàn ông gặp thần Chết trong thành phố. Ông ta hỏi thần Chết: “Ngài đang làm gì trong thành phố của tôi vậy?” – “Ta sẽ lấy đi mạng sống của 100 người trong thành phố này” – Thần Chết trả lời. “Thật là tồi tệ” – người đàn ông nói. “Đúng thế” – Thần Chết đồng ý – “Nhưng đó là công việc của ta và ta phải làm thôi”. Người đàn ông nhanh chóng loan báo cho mọi người trong thành phố về kế hoạch của thần Chết. Nhưng khi tối đến, người đàn ông kia gặp lại thần Chết với một câu hỏi lớn: “Thần nói với tôi là chỉ lấy đi cuộc sống của 100 người, vậy sao lại có tới 1000 người qua đời trong ngày hôm nay?”. “Ta vẫn giữ lời của mình đó chứ” – Thần Chết trả lời – “Ta chỉ lấy đi 100 người, và lo lắng đã lấy đi số người còn lại”. Câu chuyện là một minh họa thú vị cho những báo cáo của tổ chức Y tế thế giới mấy năm gần đây:     Một nửa số bệnh nhân trong các bệnh viên đều lo lắng thái quá cho bệnh tật của mình. Việc lo lắng thái quá có thể là nguyên

Lòng tốt của người lạ

    Một buổi tối lạnh buốt ở phía BắcVirginia nhiều năm trước đây, có cụ già ngồi bên đường chờ đi nhờ xe ngựa. Cụ ngồi đã lâu lắm rồi, cả người thấm đẫm sương giá mùa đông, mà sự đợi chờ dường như vẫn vô vọng. Rồi cụ nghe tiếng ngựa phi nước đại dọc theo con đường mòn. Gương mặt sắt lại vì cái lạnh, lo lắng cụ ngước mắt quan sát những người kị sỹ cưỡi ngựa qua. Người đầu tiên đi qua không để ý gì đến cụ. Rồi một người nữa, và người nữa, cũng thờ ơ…. Người cuối cùng tới gần nơi cụ già ngồi. Lúc này trông cụ đã như một bức tượng bằng tuyết trắng xóa. Khi người kị sỹ đến, cụ già nói khó nhọc: “Chào cháu, cháu không ngại cho một cụ già lên ngựa đi cùng chứ? Già không thể đi nổi nữa rồi”. Ghìm cương ngựa, người kị sỹ trả lời: “Được chứ ạ, mời cụ lên ngựa”. Nhưng thấy cụ già run run không thể nhấc nổi chân, cơ thể lạnh cứng như đóng băng, người kị sỹ liền xuống ngựa giúp cụ. Khi họ tới gần nhà cụ, một căn nhà nhỏ xíu nhưng ấm cúng, tò mò, người kị sỹ liền hỏi: “Thưa cụ, cháu thấy có rất nhi

Giới khẩu kinh

  Giới khẩu kinh   Ngọc Linh Thánh Tịnh, Tý thời 20 tháng 6 năm Kỷ Hợi (25 – 7 – 1959) Vân Hương Thánh Mẫu, mừng chư môn sanh nam nữ.Chư môn sanh được phép tọa thiền hầu nghe Ta tả kinh nhơn dịp lễ kỷ niệm Đức Nam Hải Như Lai. [ . . .]

Xoa bóp, bấm huyệt gan bàn chân để phòng chữa bệnh thông thường

  Xoa bóp và bấm huyệt gan bàn chân là một trong nhiềuphương pháp chữa bệnh không dùng thuốc, là xu hướng được ưa chuộng của thế giới hiện nay. Ta có thể tự chẩn đoán và chữa trị được một số bệnh thông thường. Có thể dễ dàng thực hiện bất kỳ chỗ nào, lúc nào: lúc nghỉ giải lao, lúc ngồi tàu xe, lúc xem ti vi… chỉ cần 5-10 phút ai cũng làm được. Tại sao phải xoa bóp và bấm huyệt gan bàn chân ? Tất cả các cơ quan, bộ phận trong cơ thể con người đều có những vùng đại diện ở hai bàn chân. Bàn chân trái ứng với nửa người bên trái (như mắt trái, thận trái, tim, lách, hậu môn, trĩ…), bàn chân phải ứng với nửa người bên phải (như mắt phải, thận phải, gan, mật, ruột thừa…). Trong mỗi người có tới 35km các loại ống (mạch máu ruột, ống tuyến…) từ lớn nhỏ tới li ti, chạy ngang dọc khắp mọi nơi trong cơ thể. Phần lớn những ống đó là những dây thần kinh và các mạch máu lưu thông với mọi tế bào. Chỉ cần một ống dẫn nhỏ đâu đó bị tắc là ảnh hưởng tới cả một nhánh hay cả một hệ thống. Đôi bàn chân c

Chiếc bát gỗ

Có một người đàn ông già ốm yếu chuyển đến sống cùng với người con trai, con dâu và một cháu trai bốn tuổi. Ông đã quá già nên bàn tay ông run run, mắt thì mờ và những bước đi loạng choạng. Một hôm cả nhà cùng nhau ăn bữa tối nhưng bàn tay người cha già run rẩy nên rất khó khăn trong việc ăn uống, ông đã làm rơi vãi thức ăn xuống sàn. Khi ông cố cầm lấy chiếc cốc thì sữa lại sóng sánh ra khăn trải bàn. Người con trai và người con dâu bắt đầu trở nên khó chịu với tình trạng bừa bộn của ông. Người con trai bèn nói với vợ: “Chúng ta phải làm cái gì đó cho cha, tôi chịu đựng quá đủ những thứ như sữa tràn ra ngoài, tiếng loảng xoảng trong ăn uống và thức ăn rơi xuống sàn rồi”. Thế rồi vợ chồng người con liền để một chiếc bàn nhỏ ở góc nhà. Vậy là từ đó người cha già ăn một mình ở chiếc bàn nhỏ trong khi cả nhà vui vẻ bên chiếc bàn lớn. Ông lại làm vỡ chiếc đĩa của mình mấy lần và người con lại chuyển cho ông sang chiếc bát gỗ để đựng thức ăn. Họ chỉ nhìn lướt qua ông rồi lại vui vẻ trò chuy

Đây là việc tốt!

Đây là việc tốt! Có một vị quốc vương, khi ra ngoài đi săn không may bị đứt một ngón tay, mới hỏi vị đại thần thân cận nên làm thế nào? Đại thần nói với giọng lạc quan, nhẹ nhõm: “Đây là việc tốt!” Quốc vương nghe vậy giận lắm, trách ông hí hửng khi thấy người khác gặp nạn, vì thế ra lệnh nhốt ông vào đại lao. Một năm sau, quốc vương lại ra ngoài đi săn, bị thổ dân bắt sống, trói vào đàn tế, chuẩn bị tế thần. Thầy phù thủy đột nhiên phát hiện quốc vương khuyết mất một ngón tay, cho rằng đây là vật tế không hoàn chỉnh, bèn thả quốc vương ra, thay vào đó viên đại thần tùy tùng làm vật hiến tế. Trong niềm vui thoát nạn, quốc vương nghĩ tới viên đại thần vui vẻ từng nói rằng mất ngón tay là việc tốt, liền ra lệnh thả ông, và xin lỗi vì đã vô cớ bắt ông chịu nạn 1 năm trong ngục tối. Vị đại thần này vẫn lạc quan nói: “Cái họa 1 năm ngồi tù cũng là việc tốt, nếu như hạ thần không ngồi tù, thì thử nghĩ, vị đại thần theo người đi săn mà bị lên đàn hiến tế kia sẽ là ai?” Nguồn: Vườn Thiền

“Thần dược Tiên đơn” TỊNH THỦY

  “Thần dược Tiên đơn” TỊNH THỦY   Chữa trị được nhiều bệnh nan y, Mà không hao tiền tốn của, Thần dược Tiên đơn cứu mạng lành, Đó là: NƯỚC LẠNH thuốc trường sanh. Bao nhiêu chứng bệnh đều tiêu hết, Ai muốn an vui ráng thật hành, Nhưng uống phải theo đúng phép này: Mỗi ngày bốn lít phải cho đầy (1 gallon). Sáng chưa súc miệng dùng hơn lít (4 ly lớn), Khi mới ăn rồi đừng uống nước, Sau chừng hai tiếng uống được ngay, Ráng giữ đúng lời phương trị bệnh, Thì là linh diệu nhiệm mầu thay! Chiều nhớ ăn vào đồ nhẹ dạ (thức ăn mau tiêu), Chỉ là chút đỉnh gọi phôi phai, Tối nên uống nước, không ăn nữa, Chắc chắn bệnh gì cũng hết ngay (bệnh căn). Thần dược Tiên đơn TỊNH THỦY này, Giúp nhiều bệnh hết thật mầu thay! Chính tôi kiểm chứng nhiều lắm vị, Kết quả thành công phương thức nầy. Chỉ có một điều phải nhẫn kiên, Buổi đầu hơi khó cố năng siêng, Lâu ngày quen thói thành ra dễ, Chỉ có tốn công, chẳng tốn tiền. Nhức mỏi, đau lưng, tê thấp nặng, Ù tai, mắt kém, máu đường tăng, Tim, gan, phổi, bư

Anh mù tự phụ

Anh mù tự phụ   Có một người kia sinh ra là đã bị mù.   Sống trong một gian phòng, nhưng bởi anh không thấy gì cả, nên anh phủ nhận tất cả những gì người chung quanh quả quyết là có: “Tôi không tin, vì tôi không thấy” . Một vị lương y đem lòng thương hại, đi tìm cho ra một thứ linh dược trên Hy Mã Lạp Sơn về trị lành bệnh, anh ta sung sướng tự phụ bảo: “Giờ đây tôi thấy được tất cả sự thật chung quanh tôi rồi!” Nhưng, có kẻ bảo với anh ta: Bạn ôi! Bạn chỉ thấy được những vật chung quanh bạn trong căn phòng này thôi: Có là bao. Ngoài kia, người ta còn thấy được mặt trời, mắt trăng cùng các vị tinh tú hằng hà đa số. Còn biết bao vật xấu, đẹp, lộng lẫy màu sắc huy hoàng mà bạn chưa thấy. Anh chàng không tin. “Làm gì có được những cái đó! Tôi chưa thấy những cái đó. Cái gì có thể thấy được, tôi đã thấy tất cả rồi”. Một vị y sĩ khác bèn lên tận núi cao gặp được sơn thần chỉ cho một thứ linh dược khác đem về giúp cho anh ấy được cặp mắt sáng hơn và thấy xa hơn những vật chung quanh trong căn

Không có gì là rác cả

Không có gì là rác cả Sống sót trở về sau chiến tranh tàn khốc giữa thập niên bốn mươi, Soko Morinaga tìm về căn nhà cũ, trực diện với những khó khăn và mất mát tận cùng của đời người. Cha mẹ không còn, anh chị em phân tán, nhà cửa, tiền bạc bị tịch thu. Ông cố ngoi lên bằng ý chí trở lại học đường nhưng đành chào thua vì cuộc vật lộn cam go, có khi bao tử thường xuyên lên tiếng kêu khóc.   Giữa quạnh hiu đổ nát cả thân và tâm, một sự mầu nhiệm kỳ diệu nào đó đã dẫn bước chân vô định của Soko tới trước cửa chùa Daishuin ở Tokyo . Ngước nhìn mái chùa rêu phong, lưỡng lự đôi ba phút rồi Soko mạnh dạn gõ cửa. Người mở cửa chính là Đại sư Zuigan Goto. Soko ngỏ lời xin được đại sư thâu nhận làm đệ tử. Đại sư chỉ hỏi một câu duy nhất: – Ngươi tin ta chứ? Nếu không tin ta thì có ở đây bao lâu cũng chẳng học được gì, phí công ta thôi. Soko trả lời: – Con xin hết lòng tin tưởng. Đại sư mở rộng cửa, lạnh lùng truyền: – Theo ta.   Soko líu ríu theo vào. Tới góc sân, đại sư chỉ cây chổi tre, ra lệ

Những bài thuốc quý trong dân gian

  Quý anh chị em vào đường link sau để cùng tham khảo những bài thuốc quý trong dân gian do Hòa Thượng Thích Giác Nhiên kết tập: http://www.mediafire.com/?wv37b6ij2v37o84   Bản thân Chánh Tuân cũng đã từng được biết qua sự hiệu nghiệm của một vài bài thuốc trong tổng số các bài thuốc dân gian được kết tập nói trên. Do vậy Chánh Tuân nghĩ rằng những bài thuốc dân gian này quý anh chị em có thể tham khảo và thử nghiệm. Ghi chú : Nếu có bài thuốc nào mà quý anh chị em đọc nhưng không thể hiểu rõ nội dung thì quý anh chị em có thể viết lại nguyên văn nội dung bài thuốc đó rồi đem ra các nhà thuốc Đông Y để nhờ họ chỉ giúp. Chánh Tuân.

Kiếp phù sinh và nhân ngã

KIẾP PHÙ SINH VÀ NHÂN NGÃ TRÚC LÂM THIỀN ĐIỆN   Ngọ thời 13 tháng 4 Đinh Mùi (21-5 -1967) Kệ viết: HỘ   điển đồng loan tiếp Phật Vương, PHÁP   môn sẽ được giải tinh tường; GIÀ   hay trẻ nếu không tu tỉnh, LAM   hắc bạch huỳnh cũng chuyển luân.        HỘ PHÁP GIÀ LAM , Ta chào chư Thiên sắc, chào chư hiền đồ thiện nam tín nữ.        Vâng lịnh báo đàn, chư Thiên sắc cùng toàn thể thành tâm nghinh tiếp   DI LẠC THIÊN TÔN . Chào chung, Ta xin xuất ngoại hộ đàn, lui bước… Tiếp điển: Kệ viết: Soi sáng hồng trần ngọn đuốc thiêng, Cho đời thấy rõ mối   QUI NGUYÊN ; Tu thân tự giác trừ tam độc, Chánh niệm độ tha khởi vạn duyên. Vượt khỏi sông mê về cảnh Phật, Thoát ngoài bể tục đến nhà Tiên; Năm chi mười phái rồi sau cũng, Tóm lại càn khôn một chủ quyền .        CHỦ NHƠN HOÀNG CỰC DI LẠC THIÊN TÔN , Bần Tăng chào mừng chư Thiên sắc, chư hiền đồ thiện tín đẳng đẳng. Bần Tăng đến trần gian giờ này để chứng lòng thành niệm của thiện tín môn đồ sở tại Trúc Lâm Thiền Điện cùng toàn tỉnh Vĩnh Long.  

Sầu Riêng

Sầu Riêng – Mẹ, sầu riêng rộ. Mẹ mua cho Nội một trái đi Mẹ. Nội nói cả chục năm rồi Nội chưa ăn múi nào hết. – Bên này sầu riêng mắc như vàng, của đâu mà cho Nội mày ăn cho đủ. Tao hầu Ba mày mệt rồi, thêm Nội mày nữa có nước đem chôn tao sớm. Thằng Tí như bị hụt hẫng trước câu trả lời của Mẹ nó…  Mùa sầu riêng năm sau, Nội nó mất. Hôm giỗ đầu, Mẹ nó mua một trái sầu riêng thật to để trên bàn thờ. Mẹ nó nói với mọi người: – Má chồng tôi hảo sầu riêng lắm. Mắc cách mấy tôi cũng ráng mua để cúng Má tôi. Mọi người khen Mẹ nó là dâu thảo. Chỉ có thằng Tí biết. Nó lặng lẽ đến cạnh bàn thờ thì thầm: – Xin Nội tha lỗi cho Mẹ con! Nguồn: Những mẩu truyện ngắn

Góp một phần yêu thương vào cuộc sống!

Góp một phần yêu thương vào cuộc sống! Nó vừa bước vào phòng học, khua tay xuống gầm bàn thì bỗng nhiên có vật gì đó cứng cứng, cầm lên là một chiếc điện thoại LG cảm ứng. Nó há hốc miệng, nhìn xung quanh. Không thấy một ai cả, chẳng nhẽ ai đó đã bỏ quên từ hồi sáng. Lớp học dần đông hơn, nó cứ ngồi đấy ngắm nghía, mân mê chiếc điện thoại từ trên trời rơi xuống. Rồi nó lại nhìn qua chiếc điện thoại của nó, Nokia 1202, chỉ đơn giản là một cái “cục gạch”. Nó nghĩ thầm trong bụng, mình đã từng có một chiếc điện thoại xịn như vậy nhưng đã bị mất có lẽ đấy là ý trời muốn trả lại cho mình những gì đã mất. Nó cười thầm… Hay là mình giấu cái điện thoại này đi, dù sao cũng chẳng ai biết, lại còn có điện thoại xịn mà dùng. Nó phân vân mãi, đấu tranh mãi.  Trong con người nó, một tốt một xấu bắt đầu “đánh nhau”. Nó nghĩ đến lợi ích của bản thân nó khi được chiếc điện thoại như vậy. Nó sẽ có cái khoe với bạn bè, không sợ cái Lan lúc nào cũng bĩu môi chọc nó “cái cục gạch của mày ấy à, không đáng

Tấm gương đạo hạnh muôn đời còn ghi

TẤM GƯƠNG ĐẠO HẠNH MUÔN ĐỜI CÒN GHI Khu rừng phía Nam kinh thành bỗng xáo động hẳn lên. Chim chóc gọi nhau lẩn trốn, thiêm thiếp lo sợ trong các cành cây kẽ lá. Từ hươu nai cho đến hổ báo đều loan truyền một tin hung dữ: Nhà vua đi săn. Ca Lợi Vương đi săn. Khác hẳn với các cuộc đi săn thường, lần này nhà vua tổ chức một cuộc săn quy mô trong suốt tuần lễ. Vì nhiều lẽ, và trong đó có một lẽ là để trừ khử uy tín của một đạo sĩ về tu hành trong khu rừng phía Nam này. Ðoàn người đi săn đã đến tại mé rừng. Thật như là một binh đoàn đi chiến trận. Có đủ cung tên gươm giáo, có ban tiếp vận lương thực, có hệ thống truyền tin liên lạc. Họ dựng lều trại và sửa soạn cho vua tá túc. Ca Lợi Vương cưỡi một con bạch mã, bận nhung phục gọn ghẽ, dẫn đầu toán lính săn. Bản chất mạo hiểm của ngài thường thấy bộc lộ trong những trường hợp như thế này. Ðoàn người tiến sâu vào rừng. Mỗi lần nhà vua bắn hạ được một con thú thì cả đoàn hoan hô vang dậy và sẽ có một bọn sắp sẵn để mang con vật xấu số đến tr

Công Quả

CÔNG QUẢ Văn Phòng Phổ Thông Giáo Lý, Ngọ thời 14 tháng 5 Mậu Thân  (9 – 6 – 1968) Thi: Nương ánh hồng quang đến cõi trần, Mượn lời đạo lý khuyến sanh dân, Tu hành để biết cơ mầu nhiệm, Biết rõ an nhiên định số phần. AN HÒA THÁNH NỮ   chào chư Thiên mạng, chào chư liệt vị đạo tâm nội ngoại đàn tiền. Thánh Nữ xin mời chư liệt vị toàn thể đồng an tọa. Hỡi chư liệt vị hướng đạo! Hỡi chư đạo tâm nam nữ! Hỡi con cháu lớn nhỏ! Dầu ở thế giới hữu hình, dầu ở thế giới vô hình, khi đã giác ngộ rồi, mỗi người đều cố gắng lo công quả hành đạo giúp đời, với hình thức nầy hoặc với hình thức khác để lập vị. Lập vị mà Thánh Nữ nói nơi đây không có nghĩa là địa vị vinh diệu cùng đỉnh chung phú quí chốn phù ba ảo ảnh nơi cõi vô thường nầy. Lập vị mà Thánh Nữ muốn nói nơi đây có nghĩa là vị cũ ngôi xưa từ khối Đại Linh Quang chiết ra, mỗi mỗi đi một nơi một ngả, mỗi người lo lập đức lập công để ngày nào đó trở về ngôi xưa vị cũ dâng hiến bao nhiêu công đức làm được kể từ buổi ra đi để xứng với sứ mạng c

Ô Sào Thiền Sư

Ô Sào Thiền Sư   Sào thiền sư là một cao tăng Trung Hoa vào đời Đường. Khi bà mẹ hạ sanh sư, bà không ưng ý lắm nên đem bỏ con vào một chiếc tổ quạ trên cội đại thọ trước hiên chùa rồi lẫn mất. Sư xuất gia từ đó, và người ta gọi sư là thầy Ô Sào (Ô là quạ, Sào là tổ), tức là ông thầy có xuất xứ từ một chiếc tổ quạ. Tuổi ấu thơ và tráng niên của sư trôi qua bình thản trong bóng mát của tòng lâm cổ kính. Sư thường hành thiền trên quê hương của mình, tức là nơi chảng ba có đặt chiếc tổ quạ ngày xưa mà theo năm tháng, cội cây đã to và rộng đầy đủ để cành nhánh có thể cho sư đặt một chiếc tọa cụ trên ấy. Cho đến khi ngộ đạo và hành đạo, thiền sư vẫn không rời “quê mẹ.” Một hôm, quan thị lang Bạch Cư Dị, một thi hào lừng danh đương thời, đi dạo ngang cổng chùa, trông thấy nhà sư đang ngồi vắt vẻo trên tàng cây, vốn không ưa hạng người “lánh nợ đời” như thế, ông cau mày hỏi: – Bộ hết chỗ rồi hay sao mà thầy lựa chỗ hiểm nghèo như thế để ngồi? Thiền sư bình thản đáp: – Chỗ của tôi xem ra còn v

Vết sẹo của mẹ

Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học. Điều cậu bé sợ đã thành sự thật, mẹ cậu bé nhận lời. Đây là lần đầu tiên bạn bè và giáo viên chủ nhiệm gặp mẹ cậu bé và cậu rất xấu hổ về vẻ bề ngoài của mẹ mình. Mặc dù cũng là một người phụ nữ đẹp, có một vết sẹo lớn che gần toàn bộ mặt bên phải của cô. Cậu bé không bao giờ muốn hỏi mẹ mình tại sao bị vết sẹo lớn vậy. Vào buổi họp mặt, mọi người có ấn tượng rất đẹp về sự dịu dàng và vẻ đẹp tự nhiên của người mẹ mặc cho vết sẹo đập vào mắt, nhưng cậu bé vẫn xấu hổ và giấu mình vào một góc tránh mặt mọi người. Ở đó, cậu bé nghe được mẹ mình nói chuyện với cô giáo. “Làm sao chị bị vết sẹo như vậy trên mặt?” Cô giáo của cậu hỏi. Người mẹ trả lời, “Khi con tôi còn bé, nó đang ở trong phòng thì lửa bốc lên. Mọi người đều sợ không dám vào vì ngọn lửa đã bốc lên quá cao, và thế là tôi chạy vào. Khi tôi chạy đến chỗ nó, tôi thấy một xà nhà đang rơi xuống người nó và tôi vội vàng lấy mình che cho nó. Tôi bị đánh đến ngấ

Vết sẹo của mẹ

VẾT SẸO CỦA MẸ Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học. Điều cậu bé sợ đã thành sự thật, mẹ cậu bé nhận lời. Đây là lần đầu tiên bạn bè và giáo viên chủ nhiệm gặp mẹ cậu bé và cậu rất xấu hổ về vẻ bề ngoài của mẹ mình. Mặc dù cũng là một người phụ nữ đẹp, có một vết sẹo lớn che gần toàn bộ mặt bên phải của cô. Cậu bé không bao giờ muốn hỏi mẹ mình tại sao bị vết sẹo lớn vậy. Vào buổi họp mặt, mọi người có ấn tượng rất đẹp về sự dịu dàng và vẻ đẹp tự nhiên của người mẹ mặc cho vết sẹo đập vào mắt, nhưng cậu bé vẫn xấu hổ và giấu mình vào một góc tránh mặt mọi người. Ở đó, cậu bé nghe được mẹ mình nói chuyện với cô giáo. “Làm sao chị bị vết sẹo như vậy trên mặt?” Cô giáo của cậu hỏi. Người mẹ trả lời, “Khi con tôi còn bé, nó đang ở trong phòng thì lửa bốc lên. Mọi người đều sợ không dám vào vì ngọn lửa đã bốc lên quá cao, và thế là tôi chạy vào. Khi tôi chạy đến chỗ nó, tôi thấy một xà nhà đang rơi xuống người nó và tôi vội vàng lấy mình che cho nó. Tôi bị

Bài thuốc dân gian điều trị bệnh vảy nến

Thân ái chào quý anh chị em! Bệnh vảy nến là một loại bệnh mà các tế bào da khi chết dày lên tạo thành những nốt vảy da gây ngứa, các vảy như vảy cá trên da ngày càng phát triển làm cho người bệnh luôn bị ngứa ngáy rất khó chịu. Chánh Tuân có một người thân bị bệnh vảy nến hơn 10 năm nay, đã đi chữa trị nhiều nơi và sử  dụng rất nhiều loại thuốc khác nhau nhưng không thể chữa trị khỏi hoàn toàn căn bệnh này và được các bác sỹ khuyên nên “sống chung hòa bình” với căn bệnh này. Thật may mắn vì tình cờ gần đây Chánh Tuân được một người quen chỉ cho hai bài thuốc dân gian để điều trị bệnh vảy nến rất đơn giản, dễ làm, chi phí thấp nhưng lại rất hiệu nghiệm (kiên trì thực hiện liên tục ít nhất 2 tháng sẽ thấy kết quả), đến nay người thân của Chánh Tuân đã gần như khỏi hẳn bệnh. Chánh Tuân cũng đã chia sẻ 2 bài thuốc này đến một vài người quen đang bị bệnh vảy nến và cũng đã giúp cho căn bệnh của họ đã được điều trị khỏi hẳn. 

Hãy thắp lên một que diêm

Hãy thắp lên một que diêm Một bữa tối tại vận động trường Los Angeles, Mỹ, một diễn giả nổi tiếng – ông John Keller, được mời thuyết trình trước khoảng 100.000 người. Đang diễn thuyết bỗng ông dừng lại và dõng dạc nói: – Bây giờ xin các bạn đừng sợ! Tôi sắp cho tắt tất cả đèn trong sân vận động này. Đèn tắt. Cả sân vận động chìm sâu trong boáng tối âm u. Ông John Keller nói tiếp: – Bây giờ tôi đốt lên một que diêm. những ai nhìn thấy ánh lửa của que diêm đang cháy thì hãy hô to “Đã thấy!”. Một que diêm được bật lên, cả sân vận động vang lên: “Đã thấy!”. Sau khi đèn được bật sáng trở lại, ông John Keller giải thích: – Ánh sáng của một hành động nhân ái dù nhỏ bé như một que diêm cũng sẽ chiếu sáng trong đêm tăm tối của nhân loại y như vậy. Một lần nữa, tất cả đèn trong sân vận động lại được tắt. Một giọng nói vang lên: – Tất cả những ai ở đây có mang theo diêm quẹt, xin hãy đốt cháy lên ! Bỗng chốc cả vận động trường rực sáng. Ông John Keller kết luận: – Tất cả chúng ta cùng hợp lự

Ăn chay để bảo vệ môi trường sống

  Ăn chay để bảo vệ môi trường sống   Có rất nhiều người rất muốn bảo vệ môi trường, nhưng họ không biết làm thế nào là tốt nhất. Vì với người dân thì kêu gọi nhà máy ngừng thải khí nhà kính là không thể, mà cũng không thể làm cho xe trên đường ngừng chạy. Với nhiều người thì đi xe buýt hay xe đạp là rất khó vì lý do khoảng cách và công việc. Vậy làm thế nào để chúng ta có thể làm gì đó thật thiết thực để bảo vệ hành tinh này. Trước hết chúng ta hãy xem tình hình cấp bách của Trái Đất chúng ta. Tình hình Trái Đất Việc nóng lên toàn cầu không còn là vấn đề của mấy trăm năm sau, mấy chục năm sau mà là vấn đề cấp bách ngay bây giờ. Quan niệm bảo vệ môi trường cho con cháu chúng ta đã lỗi thời, hãy lo cho chính bạn đi. Thiên tai xảy ra mọi nơi, ngày càng nhiều, ngày càng dữ dội. Không cần nói nhiều, chúng ta có thể dễ dàng biết được chỉ trong vài năm gần đây thôi đã có biết bao người chết, bao nhiêu thành phố bị phá hủy. Thiên tai liên tiếp xảy ra không ngừng. Theo dự đoán của các nhà khoa